My Story
Bước ra vùng an toàn và hành trình từ dân công sở tới ông chủ của chính mình
Như bao anh em bạn bè cùng trang lứa, mình xuất thân từ một vùng quê ngoại thành với cuộc sống vốn còn nhiều lo toan, không có ai định hướng cũng chẳng có ông chú hay ông bác "nhà nước" nào để cậy nhờ. Khi đó mình hiểu rằng mình sẽ phải tự lực cánh sinh và cách duy nhất để vươn lên là con đường đại học. Qủa thực mình đã rất chăm chỉ nỗ lực và cuối cùng thi đậu 2 trường cùng lúc mà sau đó mình chọn Đại học Xây dựng.
Tốt nghiệp ra trường, mình bắt đầu với công việc của một kỹ sư công trường khoảng gần 1 năm và sớm nhận ra chốn công trường không phù hợp với mình. Sau đó mình chuyển sang công việc của một kỹ sư thiết kế và thấy phù hợp hơn. Quãng đời công sở của mình đâu đó cũng khoảng 7 năm, trải qua vài vị trí khác nhau tại vài công ty khác nhau, tư nhân có, tập đoàn nhà nước có, liên doanh có.
Nhìn lại thì ít nhất 2 lần mình chính thức dứt áo ra đi theo tiếng gọi trái tim khi công việc và cuộc sống đang ổn định. Lần đầu là khoảng năm 2011 khi mình đang là kỹ sư thiết kế tại một công ty liên doanh của Đài Loan, còn lần cuối cùng là cuối năm 2017 khi mình là một chuyên viên tại một tập đoàn viễn thông hàng đầu Việt Nam. Nếu tiếp tục ở lại, tiếp tục đời công sở, mình tin rằng cuộc đời sẽ ổn thôi, cuộc sống bình bình khá giả, sẽ có nhà có xe như bao đồng nghiệp. Nhưng không, niềm mong ước sống đời tự do tự tại vẫn luôn bập bùng trong mình và càng mãnh liệt hơn mỗi khi công việc và cuộc sống công sở đương lúc ổn định nhất. Trong khi ở lần ra đi đầu tiên mình vẫn là chàng trai trẻ với nhiều mơ mộng hoài bão thì ở lần thứ hai mình đã lấy vợ sinh con với nhiều trọng trách trên vai. Biết rằng lần ra đi này là cả một sự liều lĩnh nhưng mình đã hạ quyết tâm và tự đánh cược với lòng mình bằng cả mạng sống. Thời điểm đó mình đã ngoài 30, không còn quá nhiều thời gian mà nếu cứ tiếp tục với cái ổn định kia càng lâu thì sẽ càng khó khăn để quyết định. Mình đã tâm niệm rằng mình chỉ sống trên đời 1 lần thôi, dù công việc đó cho mình một cuộc sống ổn định nhưng không giúp mình có một cuộc đời như mình mong muốn, và quan trọng nhất là điều mà khi tới cuối cuộc đời mình có thể thốt lên - mãn nguyện! Đối với mình thì ngay cả mạng sống này cũng có nghĩa lý gì đâu khi tới cuối cuộc đời sự hối tiếc, niềm ân hận gặm nhấm tâm hồn hằng đêm, rằng mình đã không can đảm, không dám bước ra vùng an toàn, không dám vượt lên chính mình, rằng mình đã không dám dấn thân, và quan trọng nhất, mình đã không dám sống là chính mình.
It’s now or never! It’s my life…
Hoặc bây giờ hoặc không bao giờ! Và cuối cùng mình đã quyết định bước ra vùng an toàn đó, một lần nữa mình quyết định đi theo tiếng gọi trái tim, quyết đi tìm tự do nơi tâm hồn.
Thấm thoắt đã 5 năm trôi qua kể từ ngày rời sở quyết định đó, trải qua bao nhiêu thăng trầm, thành công có mà thất bại cũng nhiều để từ một thanh niên nghiêm túc chốn công sở trở thành ông chủ của chính mình - chủ nhân lớn nhất cuộc đời. Nếu nói về thu nhập thì thu nhập hiện tại của mình tốt hơn lương thưởng khi xưa khá nhiều. Nhưng theo mình cái được nhất đối với mình đó chính là lối sống hiện tại - lối sống của tự do tự tại. Không còn nữa những tiếng chuông báo thức inh ỏi mỗi sáng để cho kịp giờ quẹt vân tay bất kể ngày mưa ngày nắng. Không còn nữa những ngột ngạt của khói bụi, của còi xe inh tai nhức óc ngày ngày. Không còn nữa những rầy la cay nghiệt, những đùn đẩy, toan tính chốn công sở…Với công việc hiện tại, mình hoàn toàn tự chủ về thời gian không gian kể cả mức thu nhập. Hiện tại, mình có thể sống và làm việc tại bất kể đâu trên đất nước mình (mục tiêu sẽ là bất kể nơi đâu trên thế giới), mình có nhiều kiểm soát hơn về công việc và cuộc sống. Mặc dù cuộc sống hiện tại đòi hỏi mình phải chủ động, mạnh mẽ song nó cũng mang lại cho mình một động lực lớn lao để bước tới, để trưởng thành và giá trị hơn mỗi ngày. Nó cũng giúp mình nhìn rõ hơn về đường đi nước bước trong cuộc đời với những dự án tâm huyết. Bỏ lại phía sau những mù mờ về công việc cũng như cuộc sống khi còn làm công ăn lương, bỏ lại những dèm pha dị nghị từ đồng nghiệp, bè bạn, người thân cùng những "lời khuyên" chân tình, mình của hiện tại đã thấy rõ hơn về lương lai, về bản thân, về cuộc đời, về những điều mình muốn làm, về những mục tiêu mà mình hướng tới...
Tóm lại, ngoài kia có một cuộc sống hoàn toàn khác và bạn có quyền lựa chọn!. Đó là thông điệp mình muốn gửi gắm.
"Your Choice - Your Life!"
Lựa chọn hôm nay quyết định ngày mai. Cho dù tương lai ra sao thì mình sẽ luôn bước tới, luôn dấn thân, và sẽ luôn sống là chính mình. It's my life!
Cảnh báo miễn trừ trách nhiệm
Có thể câu chuyện của mình mang lại chút cảm hứng nhất định cho một số bạn, tuy nhiên mình không khuyến khích các bạn quit game như mình. Mỗi người sẽ có một tư tưởng riêng, một hoàn cảnh riêng không ai giống ai. Một việc đúng với người này nhưng chưa chắc là hay đối với người khác. Quit game là một việc quan trọng. Chúng ta nên đặt lên bàn cân, tính toán hơn thiệt, ngó trước nhìn sau, cân nhắc kỹ lưỡng và quyết định sau cùng nên được đưa ra dựa trên lý trí hơn là cảm xúc nhất thời. Suy cho cùng, mỗi người sẽ sống cuộc đời của riêng mình, không ai sống hộ chúng ta, không ai quyết định thay chúng ta vì thế chúng ta nên chịu trách nhiệm với mỗi quyết định của bản thân và với cả cuộc đời mình.